Người vợ của tôi, chồng của người khác.
Cơn say và hưng phấn vì ký kết thành công khiến tôi quên mất việc "về với vợ". Đêm đó, sau khi ngủ, tôi mơ thấy mình về nhà và gọi vợ cùng các con nhưng không ai trả lời. Nhìn đồng hồ, tôi nhận ra còn sớm và quyết định đến đón vợ, hy vọng sẽ khiến cô ấy vui. Nhưng khi đến nơi, tôi thấy vợ ngồi sau xe một người đàn ông khác. Tôi hoang mang, không đủ dũng khí để nghĩ rằng vợ mình có tình cảm với người khác. Cuối cùng, vợ tôi vẫn về nhà như thường lệ, chuẩn bị bữa tối cho chúng tôi.
Tôi đã gần như tin rằng vợ mình không ngoại tình, nhưng sau đó tôi đã âm thầm theo dõi và thấy cô ấy ngồi sau xe của một người khác. Lòng sĩ diện ngăn tôi không hành động, dù tôi có địa vị và tiền bạc nhưng lại không giữ được vợ bên mình. Tôi quyết định ly dị, dù cô ấy có van xin. Tôi không thể tha thứ cho cô ấy. Nghe tòa tuyên án và tiếng con khóc, tôi cảm thấy lòng mình tê tái. Tôi tự hỏi mình có quá ích kỷ không khi vừa muốn có người khác mà vẫn đòi hỏi vợ phải chỉ thuộc về mình.
Tôi có quyền bào chữa cho những lỗi lầm của mình, nhưng nếu vợ tôi sai, cô ấy phải chịu trách nhiệm. Liệu tôi có quá ích kỷ không? Tiếng chuông đồng hồ reo vang, mùi son phấn nồng nặc khiến tôi tỉnh giấc. Tôi bước vào nhà tắm với nước nóng chảy rì rào từ vòi sen. Tôi vẫn còn mơ một giấc mơ tồi tệ. Hôm nay, tôi không đến công ty mà thẳng về nhà. Tôi sẽ không nói dối vợ nữa, mà sẽ thú nhận và xin cô ấy tha thứ. Trong giấc mơ, có người luôn đợi tôi trước cửa với nụ cười ấm áp: "Anh đã về!"
Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/vo-minh-chong-nguoi-2011031209374686.chn